NGHỄNH NGÃNG
:l: :l: :l:
Giờ Giáo dục công dân, cô bận họp nên lớp tự quản. Lập tức mấy đứa con gái nhanh nhẹn ngồi túm tụm với nhau buôn chuyện. Bọn con trai chạy ngang chạy dọc, cười đùa ầm ĩ. Cười chán, chúng tớ xuống căng tin mua ô mai lên gặm rồi chơi trò... ném hạt ô mai.
Tớ mặc kệ thiên hạ, ngồi yên vị lấy báo ra đọc. Đang đọc đến bài:"sáo tắm thì mưa" bỗng "cốp", một hạt ô mai bay vèo qua, hạ cánh ngay trên... mắt kính của tớ. Tức khí, tớ đùng đùng đứng dậy, nhìn trừng trừng vào mấy thằng con trai đang cười nhe răng khỉ và quát to:" không ... tắm nữa".
Một sự im lặng bao trùm sau câu nói của tớ. Và không đầy một giây sau, 48 cái loa thùng (trừ tơ) ngoác rộng đến mang tai và cười hết công suất. Mặt tớ rực rỡ như hao mào gà. Ý tớ muốn nói rằng, không đwocj ném nưa thôi mà. Nhưng mà ai hiểu được cho tớ lúc này đây...
:k: :t: :t: